Ảo ảnh
Không tức thị sắc, sắc thị không;
Yêu thương, ganh ghét, mãi bềnh bồng.
Tha thứ, hận thù, hơn kém mãi,
Bao giờ thoát biển khổ mênh mông.
Cuộc đời thế sự có mà không,
Cớ sao ta cứ mãi phiền lòng.
Đúng sai đâu giúp ai thành Phật.
Phải trái, Chánh tà; nghiệp ngập sông.
Phải trái, Chánh tà, Phật thành Ma,
Tại sao điên đảo, mãi Chánh Tà.
Sai đúng, hơn thua, ai Được, Mất???
Dại Khôn, Khôn dại, mãi là Ma.
Năm chìm, bảy nổi, chín lênh đênh,
Vì đâu mê muội, phải bồng bềnh,
Diệt đi tất cả, thua hoặc thắng,
An bình; nghiệp nặng, đỡ phải khênh.
Tội chi phải tìm kiếm “Chơn Tâm”,
Giả Tâm, chơn giả, cứ mê lầm,
Hơn thua lại thích “Tham” thành Phật,
Thắng hơn, thua kém vốn là “Hâm”.
Tạ Duy Thành