Năm 2008, tôi bị chứng bệnh nan y: ung thư ruột. Là một tín đồ Công giáo, tôi luôn tin tưởng vào ơn trên và tình thương mà Chúa đã hi sinh cho nhân loại. Vì bệnh nan y đến quá bất ngờ và khủng khiếp, tôi rất lo sợ là mình phải ra đi, bỏ lại gia đình yêu mến của mình. Tôi đã nhận được nhiều tình thương, sự lo lắng và giúp đỡ của gia đình, bè bạn, đồng nghiệp, và ơn trên đã ban cho tôi một sự can đảm chấp nhận để trị bệnh. Sau 3 năm trị bệnh, làm nhiều phẩu thuật, bệnh tôi cứ tái phát, không còn trị liệu theo Tây y được nữa. Thế rồi bà Cô trong gia đình người bạn gái của tôi giới thiệu và ghi danh cho tôi đến học ở Viện Trường Sinh Học. Qua một tuần lễ được học tập, nhờ Thầy Tạ Duy Thành và các sư huynh, sư tỷ giúp tôi chỉnh bệnh, tôi đã tìm thấy được và thông hiểu là nơi Viện Trường Sinh Học có rất nhiều tình thương và sự bình an trong tâm linh Thầy, cũng như trong các sư huynh, sư tỷ đã trao ra tình thương và sư lo lắng chỉnh bệnh cho tôi một cách tự nhiên vô điều kiện đã giúp cho tinh thần của tôi phấn khởi vì có một niềm tin lẫn hy vọng là mình sẽ tìm lại được sức khỏe, để sau này tôi cũng sẽ trao ra cho các bệnh nhân khác. Điều mà làm tôi suy gẫm và học hỏi được là nơi nào có tình thương chân thật, không điều kiện mới chính là liều thuốc quý báu nhất mà ơn trên đã ban cho chúng ta để chúng ta sống trong chân lý và hạnh phúc. Sau hai tháng hoạt động chỉnh bệnh và đến với các anh em sư huynh, sư tỷ, đặc biệt là Thầy Tạ Duy Thành giúp đỡ, tôi đã tiếp tục sinh hoạt bình thường và kết quả sức khỏe khả quan hơn. Điều quan trọng là tôi đã nhận thức được là ơn trên ban cho chúng ta tình thương nhân loại, chúng ta đôi lúc không cảm nhận được và gặp quá nhiều thử thách, chông gai trong cuộc đời, nhưng thật sự là tình thương luôn bên cạnh chúng ta và cũng là niềm hy vọng cao cả nhất để chúng ta tiếp tục tồn tại. Hãy tin vào tình thương và dùng nó để sống vì tình thương là hạnh phúc. Sau cùng, tôi xin chân thành cảm tạ Viện Trường Sinh Học và Thầy Tạ Duy Thành cùng các sư huynh, sư tỷ đã đem đến cho tôi bao niềm tin, hy vọng và tình thương vô điều kiện.
Đào Ngọc Bích Thủy