Skip to content

CHUYỆN CỦA ANDRÉ – BẠCH TUYẾT LÊ

Andre, con trai tôi sinh ra với chứng bịnh tự kỷ. Nuôi cháu thật là khó khăn, nhất là khi bịnh của Andre gây nên nhiều biến chứng nguy hiểm khác.

Khi Andre 12 tuổi, bác sĩ chuyên về tiêu hoá cho tôi biết họ phát hiện một chứng táo bón kinh niên trầm trọng mà con trai của tôi đang chịu đựng đã khá lâu. Do chứng tự kỷ của mình, Andre không biết diễn tả sự đau đớn và khó chịu của bệnh trạng mình và chỉ âm thầm chịu đựng. Những chất phế thải từ thực phẩm mà cháu ăn đã tồn trữ lại bên trong và đầu độc cơ thể của Andre. Các xét nghiệm máu của cháu đã báo động tin dữ: một lá gan đã bị viêm vì trữ quá nhiều mỡ. Mức độ đường trong máu của Andre đã vượt ra khỏi giới hạn an toàn và đang bắt đầu thời kỳ bệnh tiểu đường.

Các chuyên gia về bộ tiêu hoá và một nhóm bác sĩ Kaiser đã thử nhiều phương pháp. Những cách chữa này kéo dài thời gian và gây nhiều đau đớn cho Andre. Thật là đau khổ cho một người mẹ phải nhìn thấy những gì Andre đã phải chịu đựng trong lúc các bác sĩ đang cố chữa trị để làm sạch hệ thống tiêu hóa của cháu.

Cuộc điều trị có thành công. Tuy nhiên, niềm vui không kéo dài được bao lâu vì bệnh trạng của Andre trở lại như cũ. Vấn đề là bộ não tự kỷ của Andre đã không gửi tín hiệu cho hệ thống tiêu hóa của cháu để kích thích sự bài tiết. Như một số đứa trẻ khác mắc chứng tự kỷ, Andre đã không có sự hiểu biết về sự cần thiết để đi tiêu. Cháu sẽ không đi nếu cháu không cảm thấy khó chịu và cơ thể cháu không cho cháu những cảm giác “mắc” như con người bình thường. Do đó cháu lại phải cần chữa trị khi những chất cần thải này tồn đọng trở lại. Sau nhiều lần nhập viện, bác sĩ chuyên môn về tiêu hoá cho biết cô hoặc Kaiser không còn cách nào khác hơn để có thể giúp con trai của tôi. Cô sẽ tiếp tục chữa cho Andre nhưng cô chỉ có thể tiếp tuc áp dụng các phương pháp điều trị cũ để làm sạch hệ thống tiêu hoá sau khi có nhiều thức ăn ứ đọng. Cô sẽ chữa như vậy cho đến khi nào khoa học phát minh thêm phương pháp mới trong các lĩnh vực y tế về tình trạng của cháu.

Quá đau lòng và trong lúc tuyệt vọng, tôi mang Andre đi khám ở các chuyên gia đường ruột ngoài Kaiser. Rủi thay, sau khi biết Kaiser đã điều trị cho Andre, tất cả các bác sĩ khác đều từ chối điều trị cho cháu. Họ nói rằng cơ sở và khả năng của họ còn rất giới hạn và không thể so sánh với Kaiser.

Làm sao bây giờ, tôi chỉ có thể cầu nguyện ơn trên một phép lạ để giúp con trai của tôi.

Cách đây vài năm, một người anh họ đến thăm gia đình tôi. Anh ta rất vui và cho biết rằng anh không còn chịu đựng những căn bệnh kinh niên mà anh đã có trong nhiều năm qua. Anh ta trước đây thường đau yếu và tôi là người thân mà anh hay nhờ cậy giúp đỡ chuyên chở đưa anh vào bệnh viện. Tôi đã dành rất nhiều thời gian với anh ta trong những cơn bệnh nên biết rõ về sức khoẻ yếu kém của anh.

Trong chuyến thăm đó, tôi rất thú vị khi nghe anh kể những chuyện về phương pháp chữa bệnh bằng thiền. Anh cho biết anh đã được giới thiệu đến một cơ sở tại Westminster gọi là Viện Nghiên Cứu Năng Lượng Vũ Trụ còn gọi là Viện Trường Sinh Học. Ở đây, anh đã được dạy một kỹ thuật thiền đặc biệt để cải thiện sức khỏe và tự chữa trị bệnh tật của mình. Anh đã theo các lớp học thiền và đã thực tập thiền một thời gian. Anh cho biết kết quả làm cho anh có một sức khỏe rất tốt và anh đã nhận thấy một số biến đổi đáng ngạc nhiên.

Anh khoe với tôi một vài sự thay đổi lý thú trên khuôn mặt của anh. Tôi đã ngạc nhiên khi anh chỉ cho tôi thấy những thay đổi tinh tế trong đôi mắt của anh. Từ bé, anh họ tôi từng bị mặc cảm với đôi mắt mà chúng bạn thường trêu là “ti hí mắt lươn”. Bây giờ ở vào lứa tuổi 60, cặp mắt của anh không còn ti hí nữa, nó đã biến đổi lớn hơn và tròn hẵn ra. Sau đó anh chỉ vào một chỗ lồi trong khuôn mặt của mình do sự tăng trưởng bất thường của xương từ lúc bẩm sinh mà nay đã biến mất. Anh giải thích rằng có một ngày nọ trong lúc thiền, tự nhiên một cánh tay anh tự nó nâng lên trên mặt và cọ xát vào khu vực xương lồi. Anh nghe có một tiếng nứt nhỏ và từ đó anh không còn cảm thấy phần xương lồi trong khuôn mặt của mình nữa. Nó đã biến mất!

Anh họ tôi tin rằng anh có sức khỏe tốt và diện mạo đẹp hơn là nhờ vào thiền . Anh cứ khăng khăng rằng tôi và con trai nên đến thử trung tâm thiền này một lần. Anh khuyên nơi này rất gần với nhà tôi và hơn nữa tất cả đều miễn phí.

Sau đó tôi đã đưa con đến thử Viện Trường Sinh Học. Chúng tôi được gặp ông viện trưởng và ngay ngày đầu, được sự chữa bệnh từ các nhân viên tình nguyện. Phương pháp thật là đơn giản và không hề đau đớn. Chúng tôi đã trở lại thêm vài lần nữa để được chữa bệnh theo lời khuyên. Một vài tuần sau đó, tôi bắt đầu tham gia các lớp học thiền.

Tôi học và hiểu được rằng viện mở luân xa cho các học sinh và sau đó dậy cho họ thiền để hấp thụ năng lượng vũ trụ nhằm sử dụng trong việc chữa bệnh. Con trai tôi không có khả năng tham dự các khóa học, vì vậy tôi đã dạy cháu cách thiền sau khi được Thầy viện trưởng mở luân xa cho cháu.

Chứng tự kỷ thực sự là một phước lành đặc biệt được ngụy trang như một chứng bệnh cho con trai tôi trong trường hợp này. Một trong những đặc điểm của bệnh tự kỷ ở trẻ em là mãnh lực tập trung tâm trí hoàn toàn. Sau khi được dạy thiền, chứng tự kỷ của Andre đã cho cháu khả năng tập trung tuyệt đối vào việc thiền định và nhờ vậy đã mang lại kết quả tuyệt vời ngạc nhiên.

Trong bốn tháng liền, tôi đã cho cháu hành thiền đều đặn 30 phút mỗi ngày. Sau đó tôi đưa Andre đi gặp bác sĩ chuyên về bộ tiêu hoá để được theo dõi theo thông lệ. Một sự bất ngờ xẩy ra làm bác sĩ của cháu rất kinh ngạc! Hình quang tuyến chụp ngày hôm đó cho thấy không có một dấu vết của táo bón trong hệ thống tiêu hóa của Andre. Cô bác sĩ hỏi chúng tôi đã làm những gì để có kết quả như vậy. Tôi nói với cô tất cả mọi thứ vẫn bình thường trong cuộc sống của Andre ngoại trừ việc thiền hàng ngày của cháu.

Bác sĩ rất vui mừng với sự tiến triển mới này. Cô mời hết các các bác sĩ trong bệnh viện đã từng chữa bệnh cho Andre đến để kiểm tra các bộ phim x-ray. Tất cả đều ngạc nhiên và chia vui với cô.

Cô đã nói với con trai tôi trước khi chúng tôi rời bệnh viện: ” Andre, cháu đã làm cho tôi rất phấn khởi. Qua gương cũa cháu, tôi sẽ cần phải thiền nhiều hơn nữa. Cháu sẽ là một động lực để nhắc nhở tôi chọn thiền khi tôi phải quyết định giữa giấc ngủ và thiền mỗi đêm.” Sau đó cô bác sĩ đã cho xét nghiệm máu, siêu âm và các thử nghiệm khác để kiểm tra mọi mặt về sức khỏe của Andre. Tất cả đều bình thường! Kết quả thử máu cuối cùng thực hiện trong tháng mười một 2015 đã được gởi cho tôi kèm với bức thư này:

Thưa quý phụ huynh của Andre P.

Tôi rất vui mừng thông báo cho ông bà biết rằng tất cả các thử nghiệm của Andre đã có kết qủa bình thường. Cháu không còn dấu hiệu nhiễm trùng, lượng đường trong máu trung bình, dịch tiêu hoá trong gan cũng bình thường. Xin vui lòng cho văn phòng chúng tôi biết nếu có bất kỳ câu hỏi nào hoặc có điều gì quan tâm hay lo lắng.

Trân trọng,

Curtis Edward Wong, DO

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *